Label-1

Phượt

Teen tự sướng

Trung tướng Lưu Phước Lượng đề nghị TBT, Chủ nhiệm UBKTTW chỉ đạo điều tra, kết luận Nguyễn Công Khế, Trương Huy San, Đoàn Khắc Xuyên, Phan Trung Hoài và “minh chủ” phá Đảng
Trang “Ý kiến Đảng viên” có đăng tải Thư kiến nghị của Trung tướng Lưu Phước Lượng (Năm Lượng), nguyên Phó ban chỉ đạo Tây Nam Bộ gửi Tổng Bí thư và Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương đề nghị chỉ đạo các cơ quan nghiệp vụ tiến hành điều tra, kết luận, làm rõ Nguyễn Công Khế; Trương Huy San; Đoàn Khắc Xuyên; Phan Trung Hoài... Chúng tôi xin đăng tải để rộng đường dư luận.
Ban Biên tập nhận được thư phản ánh và kiến nghị của Trung tướng Lưu Phước Lượng (Năm Lượng), nguyên Phó ban chỉ đạo Tây Nam Bộ gửi Tổng Bí thư Nguyễn Phú TrọngChủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương Ngô Văn Dụ. Trung tướng Năm Lượng đại diện cho số Đảng viên, tướng lĩnh quân đội nghỉ hưu trên địa bàn Thành phố Hồ Chí Minh đã nghiêm túc đề nghị Tổng Bí thư, Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương khẩn trương chỉ đạo các cơ quan nghiệp vụ tiến hành điều tra, kết luận, làm rõ về thông tin tố cáo một nhóm người mà ông nêu đích danh gồm: Nguyễn Công Khế (nguyên Tổng biên tập báo Thanh Niên, nay là Chủ tịch tập đoàn Truyền thông Thanh Niên); Trương Huy San (Huy Đức, tác giả quyển sách “Bên thắng cuộc”); Đoàn Khắc Xuyên (đang công tác tại Thời báo Kinh tế Sài Gòn và Một Thế Giới); Phan Trung Hoài (Luật sư, Phó Chủ tịch Liên đoàn Luật sư Việt Nam, cấp trên và bạn học của Lê Công Định đã bị ở tù từ năm 2010-2013 về tội “Âm mưu lật đổ chính quyền nhân dân”) và “minh chủ” (theo ông hiểu là một đồng chí lãnh đạo cao cấp nhất của Nhà nước ta) có có âm mưu lũng đoạn và triệt hạ đối thủ chính trị của mình trong quá trình chuẩn bị nhân sự lãnh đạo cấp cao của Đảng cho Đại hội XII.
Trung tướng Lưu Phước Lượng, nguyên Phó ban chỉ đạo Tây Nam Bộ
Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 30 tháng 12 năm 2015

 

THƯ PHẢN ÁNH VÀ KIẾN NGHỊ


Kính gửi: - Đồng chí Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng.
                 - Đồng chí Ngô Văn Dụ - Ủy viên BCT, Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra TW.

Thưa các đồng chí!

Tôi Lưu Phước Lượng – Trung ướng, nguyên Phó ban Chỉ đạo Tây Nam Bộ.

Hiện ngụ tại: 671/10 Nguyễn Kiệm, Phường 9, Quận Phú Nhuận, Tp. Hồ Chí Minh.

Số điện thoại di động: 090 393 4625

Hiện đang sinh hoạt Đảng tại chi bộ 12, Đảng bộ phường 9, Quận Phú Nhuận, Tp. Hồ Chí Minh.

Với tinh thần hướng về Đại hội Đảng toàn quốc trong đợt sinh hoạt chính trị sâu rộng của Đảng bộ Thành phố Hồ Chí Minh. Tôi nhận thấy rằng, không chỉ riêng tôi mà nhiều cán bộ Đảng viên và các tướng lĩnh quân đội nhân dân Việt Nam đã nghỉ hưu trên địa bàn Thành phố Hồ Chí minh đều quan tâm sâu sắc, hướng về Đại hội lần thứ 12 của Đảng, với tinh thần trách nhiệm cao, đóng góp ý kiến thẳng thắn, nghiêm túc và chân thành. Điều đó minh chứng một cách hùng hồn rằng Đảng và Nhà nước ta luôn ở trong lòng dân tộc và nhân dân. Trong bất kỳ hoàn cảnh nào, Đảng ta cũng là Đảng của dân, do dân và vì dân.

Bên cạnh những dư luận xã hội tích cực đó, tôi cũng như các đồng chí nêu trên rất băn khoăn, lo lắng và quan ngại sâu sắc rằng: Trong thời gian vừa qua, trên các trang mạng xã hội đã lan truyền các bài báo với nội dung: Âm mưu đấu đá, tranh giành bằng các thủ đoạn đê hèn và nham hiểm trong vấn đề sắp xếp nhân sự cấp cao cho Đại hội Đảng lần thứ 12 sắp tới. Nội dung bài báo trình bày một cách logic và hệ thống chi tiết cùng với số liệu, tài liệu và hình ảnh chân thực, tố cáo một nhóm người có âm mưu lũng đoạn và triệt hạ đối thủ chính trị của mình trong quá trình chuẩn bị nhân sự lãnh đạo cấp cao của Đảng cho Đại hội lần thứ 12 tới. Trong đó bao gồm: bài báo gọi là "minh chủ" của nhóm mà theo tôi hiểu là đồng chí lãnh đạo cao nhất của Nhà nước ta, cùng các nhân vật kỳ cựu trong giới truyền thông báo chí như sau:

1) Nguyễn Công Khế (Nguyên là tổng biên tập báo Thanh Niên). Hiện tại là chủ tịch tập đoàn Truyền Thông Thanh Niên - tập đoàn này trực thuộc Báo Thanh Niên trước đây.

2) Nhà báo Huy Đức - Tên thật là Trương Huy San (Huy Đức là tác giả quyển sách "Bên Thắng Cuộc").

3) Đoàn Khắc Xuyên: Đang công tác tại báo Thời báo Kinh Tế Sài Gòn và báo Một Thế Giới.

4) Luật sư Phan Trung Hoài: Phó chủ tịch Liên đoàn Luật sư Việt Nam - là cấp trên và là bạn học của luật sư Lê Công Định, đã bị ở tù từ năm 2010-2013 về tội "Âm mưu lật đổ chính quyền nhân dân".

Thưa các đồng chí,

Với những vụ việc mà nội dung bài báo nêu và tố cáo hành vi của nhóm nhân vật nói trên (có bài báo đính kèm) với cách trình bày cụ thể, hệ thống rõ ràng, diễn biến sự việc logic, dẫn chứng số liệu, thời gian, hình ảnh một cách chi tiết và chân thật. Cho dù nội dung bài báo chưa được kiểm chứng, nhưng với những nội dung tố cáo của báo đã tác động và gây nên trong dư luận quần chúng, cán bộ Đảng viên một tâm lý vô cùng bức xúc, hoang mang, hoài nghi và mất niềm tin đối với Đảng.

Đồng thời bản thân chúng tôi cũng rất bức xúc và vô cùng quan ngại đối với nội dung tố cáo của báo trình bày, làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín của Đảng và cá nhân của các đồng chí Lãnh đạo cấp cao trong Đảng, Nhà nước, gây mất đoàn kết nghiêm trọng trong nội bộ Đảng và Nhà nước, đồng thời ảnh hưởng sâu sắc đến quá trình chuẩn bị nhân sự cho Đại hội Đảng lần thứ 12 sắp tới.

Với tính chất vô cùng nguy hiểm và nghiêm trọng trong thời điểm nhạy cảm, thời điểm chuẩn bị nhân sự cho Đại hội, chúng tôi bao gồm nhiều cán bộ Đảng viên, tướng lĩnh quân đội về hưu tại khu vực Thành phố Hồ Chí Minh, nghiêm túc đề nghị Đồng chí Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, đồng chí Ngô Văn Dụ - Ủy viên Bộ Chính trị, Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương khẩn trương chỉ đạo các cơ quan nghiệp vụ liên quan tiến hành điều tra, kết luận, làm rõ nội dung tố cáo mà báo đã nêu và những người có liên quan trọng nội dung tố cáo, với tinh thần trách nhiệm sâu sắt, nghiêm túc nhất nhằm bảo vệ uy tín của Đảng, các đồng chí lãnh đạo, ngăn chặn kịp thời những âm mưu phá hoại của các thế lực thù địch, đảm bảo an ninh chính trị nội bộ một cách tuyệt đối trong quá trình sắp xếp và chuẩn bị nhân sự cho Đại hội lần thứ 12 của Đảng.

                                                                              NGƯỜI PHẢN ẢNH VÀ KIẾN NGHỊ
Nơi nhận:                                                                                                 
- Như trên;                                                                                   (đã ký)
- Chi bộ 1, P.9, Q. Phú Nhuận,                       
 Tp. Hồ Chí Minh (để báo cáo).                                     LƯU PHƯỚC LƯỢNG

* Bản scan thư phản ánh và kiến nghị của Trung tướng Lưu Phước Lượng:
Thư phản ảnh và kiến nghị của Trung tướng Lưu Phước Lượng (trang 1)
Thư phản ảnh và kiến nghị của Trung tướng Lưu Phước Lượng (trang 2)
Nguồn: Ý kiến Đảng viên 
Vài lời phản biện BỘ TỨ của Huy Đức
Bài hơi dài vì phải trích dẫn. Ai không muốn đổ vỡ thần tượng thì đừng vào. Ai muốn bảo vệ thần tượng thì mời vào.
Hầu hết người đọc choáng khi ngay vào đầu, Huy Đức đã "chỉ mong các bạn đừng quá thất vọng nếu ông Nguyễn Phú Trọng thì ở lại mà ông Nguyễn Tấn Dũng lại ra đi". Nhiều người sẽ nghĩ đó là kết quả đã được sắp xếp, Huy Đức biết và đang an ủi. Nếu đúng như Huy Đức nói thì xin chia buồn với nhân dân Việt Nam vì tiếp tục được... lầm than, thế nhưng, tính định hướng của câu nói đã tòi ra ngay sau, "cũng như các tổng bí thư khác, người đứng đầu đảng cộng sản làm sao có thể tuyên bố từ bỏ định hướng xã hội chủ nghĩa". Ô, thế ra xưa nay các vị ấy buộc phải theo thôi ư, ai cưỡng ép!? Nhưng nói thế để nhân dân tưởng thật, thông cảm, bỏ qua cho ông Trọng.

Có điều mới lạ khi Huy Đức không ngại ngần cho mọi người thiếu hiểu biết (nên mới mắng mỏ ông Trọng) và khen "ông Trọng đã rất khôn ngoan trong đối ngoại". Từ khi ông Trọng nắm quyền tới nay, thấy... nhõn Huy Đức khen.

Rồi Huy Đức tẩy bỏ quan điểm tồn tại phe nhóm: "các nhà ngoại giao phương Tây mà tôi tiếp xúc đều cho rằng, không có phe thân Mỹ hay thân Tàu trong các nhà lãnh đạo Việt Nam". Theo nguyên tắc nếu không là suy đoán, lẽ ra Huy Đức nên đưa 1 cái tên (nhà ngoại giao) làm căn cứ, nhưng cứ tạm cho đó là thật, thì cũng chỉ để tham khảo chứ không là khẳng định chắc chắn (cũng như nhiều đài báo uy tín lâu nay BBC, VOA... đề cập đến phe thân Mỹ, thân Tàu trong bình luận cũng chỉ mang tính tương đối). Không hiểu Huy Đức bật ý này vì muốn dư luận không thấy phe thân Mỹ hay muốn bào chữa, thay đổi cái nhìn của mọi người với phe thân Tàu!?

Huy Đức đã tự phá hỏng hình ảnh, giá trị bởi lập luận thiếu logic, không có căn cứ, chủ quan.
Không rõ Huy Đức dựa vào đâu để nói, "nếu giờ đây Hà Nội đối đầu với Bắc Kinh, "nhất biên đảo" với Washington, Obama sẽ cuống lên ngay vì... khó xử" mà cũng không thấy giải thích vì sao!? Nếu vì sợ mếch lòng Trung Quốc thì khi Trung Quốc kéo giàn khoan vào biển Đông, Mỹ sang Việt Nam nhiều thế, như đi chợ, như con thoi, sao Mỹ quyết liệt can thiệp, ngăn chặn, lên án Trung Quốc, sao Mỹ ra nghị quyết về biển Đông, sao Mỹ giúp Việt Nam tăng cường an ninh biển, sao Mỹ dỡ bỏ 1 phần lệnh cấm vũ khí và nay là toàn bộ!? Đâu có thấy Mỹ "khó xử"!? Nếu nghĩ vì Obama do dự, hèn nhát thì sai rồi vì người Mỹ xưa nay không có chịu đứng nhìn. Thế nên về vụ này, Huy Đức đã đo nhầm lòng người quân tử Mỹ. Nhưng câu nói của Huy Đức rất rõ ẩn ý đe dọa Việt Nam có bỏ Tàu đi với Mỹ cũng không xong.

Huy Đức nói như đinh đóng cột: "khi Trung Quốc kéo giàn khoan 981 vào biển Đông. Ông Trọng cho nhóm họp BCT ngay và đưa ra những kết luận và nguyên tắc ứng xử rất rõ ràng...". Ô, cái này thuộc bí mật quốc gia đó nghe, bô bô thế mà không có kẻ vào tù thì quả tài. Nhưng chắc có vậy không hay Huy Đức... phịa để nâng vực hình ảnh ông Trọng bị dư luận chửi te tua qua việc xử lý sự kiện giàn khoan!? Là vậy thì Huy Đức sẽ thất bại bởi trình độ, bản chất ông Trọng thế nào, nhân dân đã quá hiểu rồi, nhân dân không phải trẻ con để tôn trọng kẻ khinh miệt vùng miền, coi tham nhũng như "ngứa ghẻ", "đánh chuột đừng để vỡ bình", "tình hình biển Đông không có gì mới" qua vài khua môi múa mép vô căn cứ.

Tiếp theo, Huy Đức quay ra đả phá những việc làm nức lòng dư luận của ông Dũng, cho đó là ăn may: "giàn khoan 981 đã xuất hiện ở biển Đông như một đường banh chạy qua khung thành đối phương khi "cầu thủ" Nguyễn Tấn Dũng đang đứng ở vị trí dễ dàng nhất để "sút"... Nguyễn Tấn Dũng không có đối thủ". Ô, thế những người khác đâu, TBT, chủ tịch nước, chủ tịch QH đâu mà Huy Đức nói ông Dũng "không có đối thủ" hay nhiệm vụ bảo vệ tổ quốc đã được giao cho riêng thủ tướng!? Huy Đức không nhìn thấy hay chỉ thấy được như thế!? Một nhận định ngớ ngẩn và buồn cười.

Huy Đức tận dụng cả những tiểu tiết: “những người quan sát trực tiếp biết rõ, khi rời những tờ giấy viết sẵn, Nguyễn Tấn Dũng ngay lập tức trở lại với trình độ của mình”. Lẽ ra trước khi nói như thế (để hạ hình ảnh?), Huy Đức phải chỉ ra vài lãnh đạo Việt Nam không đọc giấy khi phát biểu người ta mới coi thường ông Dũng. Huy Đức lôi cả chuyện "Tại diễn đàn an ninh châu Á - Thái Bình Dương, trong phần đặt câu hỏi, một nữ quân nhân Trung Quốc đề nghị ông chỉ ra những hành động "cường quyền" đó đến từ đâu, Thủ tướng Dũng đã đực ra không tìm được một từ đáp trả". Vâng, ông Dũng không "đáp trả" là kém nhưng nhưng nếu đem so với những "nhận thức chung", "thỏa thuận cấp cao", "làm sâu sắc" quan hệ với Trung Quốc của ông Trọng, ông Thanh cái nào hơn!? Vả lại, ông Dũng chưa phải to nhất, mình ông Dũng đâu có quyền quyết. Thế nên ông Dũng ấp úng khi được hỏi "Việt Nam có cùng Philippine kiện Trung Quốc ra tòa không" là cũng đúng thôi. Còn việc ông Dũng “chẳng bắt chuyện với ai dù có phiên dịch ngay bên cạnh" có thể do bản tính hoặc do thấy chẳng cần thiết thì sao!? Cái đó mà cũng bám vào thì thật là...

Khi lôi đến con cái, Huy Đức trưng tiền nhiệm Võ Văn Kiệt, Phan Văn Khải và bóng gió người quân tử không cúi buộc giày khi đi qua ruộng dưa. Nghe thoảng mùi cay. Nói thế tránh sao người đời bảo ghen ăn tức ở với con ông Dũng!? Điều nên và cần nói phải là phê phán ông Dũng chưa công khai, minh bạch trong việc bổ nhiệm con. Vấn đề đây là công khai, minh bạch chứ không thể lên án khi ông Dũng để con làm chính trị nếu đó là sở thích, sở trường của con ông ấy, như gia đình tổng thống Bush chẳng hạn. Mà đâu cần nói đến con thì mọi người mới biết là ông Dũng không quân tử, trong sạch!?

Huy Đức sốt ruột lo lắng ông Dũng “chiếm đoạt thể chế cho một kế hoạch lâu dài mang tính cha truyền con nối”. Nếu nhân dân hèn đến mức để yên cho ông Dũng làm điều ấy thì xứng đáng thôi, nhưng hỏi thật nhé, cha truyền con nối và tập thể trị, đảng trị cái nào tệ hơn, cái nào đáng sợ hơn!? Không có bạo chúa làm sao có động lực lật đổ, thay đổi, Huy Đức nắm rõ lịch sử mà!? 1 bạo chúa đã lo tốn xương máu thì tập thể bảo chúa lật sao nổi!? Hi vọng ông Dũng thay đổi chế độ ở đây thực ra là thỏa thuận ngầm: đánh đổi của nhân dân với ông ta. Ông đã ăn tàn phá hại thì phải thay đổi đất nước, thế thôi, chứ chả ai cho ông ta là "anh minh" hay "hào kiệt" gì cả. Đấy là trong trường hợp nhân dân còn là nỗi sợ.

Huy Đức lập luận “Trên con đường đi tới dân chủ đó, thay vì sợ hãi, thỏa hiệp với những tên bạo chúa, độc tài, chúng ta phải góp phần để loại bỏ độc tài, bạo chúa”. Nếu thỏa hiệp để nhanh chóng có dân chủ, yên bình, sao lại không!? Mọi cuộc chiến đẫm máu còn có chỗ cho thỏa hiệp kia mà, miễn là mang tới tương lai tươi sáng. Không thỏa hiệp với cá nhân để tập thể trị, đảng trị dễ chịu hơn Huy Đức nhỉ!? Và Huy Đức khuyên, “Đừng vì quá mỏi mệt với giáo điều, trì trệ mà tung hô một nhà độc tài vì nghĩ ông ta dám phá bỏ những gì đang làm chúng ta mỏi mệt”. Ai vì mỏi mệt mà tung hô ông Dũng nhỉ, có ai không, chả lẽ lại có người… ngu đến thế!? Tôi lựa chọn ông Dũng vì thấy có các yếu tố thuận lợi hướng đến sự thay đổi (không có chúng, tôi chả lựa chọn). Có ai ngu nghĩ ông Dũng “anh minh” không!? Nếu có thì nên chết đi vì thiếu hiểu biết.

Huy Đức khuyến cáo “Không nên rủi ro một quốc gia bằng cách đặt cược sinh mệnh của quốc gia đó vào tay một cá nhân vì nghĩ ông ta là một nhà độc tài anh minh. Bởi, nếu ông ta không anh minh chúng ta sẽ tốn nhiều máu xương hơn để đòi lại”. Tức là nên để tập thể trị, đảng trị thì hơn. Và để tập thể trị, đảng trị chúng ta dễ đòi lại hơn là vào tay 1 người. Có ai đồng ý không!? Nếu tôi kêu gọi mọi người không thỏa hiệp với bạo chúa dù dân chủ đến nhanh, kêu gọi mọi người hãy tự đi tìm dân chủ có thể trong 1000 năm nữa, mọi người có ném đá tôi không, mọi người có bảo tôi đi chết không!? Tầm cỡ như Huy Đức đáng ra phải nhìn xa hơn, lẽ ra phải biết nhân dân cần ông Dũng thay đổi chứ không cần ông Dũng lãnh đạo, tức khi thay đổi xong, ông Dũng về vui thú điền viên chứ không phải tại vị, trả chính quyền cho nhân dân.

Có thể khẳng định xuyên suốt từ đầu đến cuối bài viết là tinh thần hạ ông Dũng nâng ông Trọng mà điểm nhấn là kêu gọi thông cảm cho ông Trọng, không thỏa hiệp với ông Dũng. Tuy được dàn dựng, thể hiện một cách bài bản, có tính toán nhưng lập luận thiếu logic, thiếu chiều sâu, không có căn cứ, chủ quan - điều mà một nhà báo từng trải, học cao không bao giờ bị mắc vào. Đọc xong bài viết này, người có hiểu biết không thể không nhìn nhận, đánh giá lại về Huy Đức. Với tôi thì như đã viết, “chưa biết có quyết định được gì nhưng việc ủng hộ ai trong lúc này thể hiện cái tâm, cái tầm của con người”, và dù rất thất vọng nhưng vẫn phải thốt ra, Huy Đức đã tự phá hỏng hình ảnh và giá trị bằng bài viết này.

N.V.H
Huy Đức đã tự phá hỏng hình ảnh, giá trị bởi lập luận thiếu logic, không có căn cứ, chủ quan.

Đôi lời với ông Huy Đức
Trước tiên, tôi biết về ông Huy Đức qua cuốn “Bên Thắng Cuộc” do ông là tác giả. Cũng gửi lời cảm ơn ông vì cuốn sách đó giúp tôi có thêm nhiều thông tin để viết báo và tranh đấu dân chủ

Xét trên góc độ thông tin, thì cuốn sách do ông viết đã đóng tốt vai trò của nó, làm cho nhiều quần chúng có thêm nhiều thông tin về quá khứ chính trị của đất nước.

Xét về hiệu quả chính trị đóng góp cho tranh đấu dân chủ, cuốn sách đó cũng chỉ có chức năng kể chuyện, nó không đạt đến tầm chính luận khai sáng cho quần chúng như những cuốn cùng loại là Đêm Giữa Ban Ngày hay Thép Đen…(ý kiến cá nhân tôi).
Huy Đức đang bàn chính sự ?
Xét về góc độ đảng Cộng Sản Việt Nam, tôi nghĩ nó không làm đảng e ngại, vì chỉ nói lại những cái mà nhiều người biết, tuy nhiên nói tốt hơn vì được hệ thống hóa. Nếu tôi là các lãnh đạo đảng đương nhiệm (thời điểm cuốn sách ra đời) tôi còn cảm ơn Bên Thắng Cuộc, vì nhờ nó mà đảng hiện nay có chỗ để đổ lỗi. Các lãnh đạo đảng hiện nay có cớ (dùng Bên Thắng Cuộc) như 1 tài liệu để ngầm nói rằng đảng có sai là do các lãnh đạo quá khứ sai, chứ đảng hiện nay đã tốt lên.

Những chuyện này tôi không muốn viết ra, vì nó cũng “nhỏ” thôi. Nhưng dạo này gần đây đọc một số bài viết trên facebook của ông (được bạn bè chia sẻ cho xem) tôi có vài lời tâm sự.


Tư cách công dân và tư cách nhà báo

Trước tiên, chúng ta là người viết báo, ông là nhà báo, nhưng tôi chỉ là người viết báo. Tôi ít viết và không có nhiều danh vị trong làng báo như ông. Tuy nhiên tôi xin lưu ý với ông, trước khi là nhà gì, chúng ta vẫn là 1 công dân của Việt Nam.

Có một bài viết ngày 16/11/2015 trên facebook của ông có nội dung về chính trị Campuchia hiện nay. Bài viết nói rằng Hunsen đã “xử ép” Sam Rainsy, và mập mờ nói ông Hunsen “chơi không đẹp”, không biết thoái vị (là để nhường ngôi cho Sam Rainsy chăng, thưa ông Huy Đức).

Chắc quần chúng không lạ gì các hành vi chống phá dân tộc và tổ quốc Việt Nam của ông Sam Rainsy, liệu nếu ông Hunsen “biết khôn, chơi đẹp” mà nhường ngôi cho Sam Rainsy như “mong muốn” của ông Huy Đức qua bài viết đó, thì Việt Nam sẽ thiệt hại như thế nào?

Là một người viết báo, tôi hiểu chúng ta có quyền đưa ra quan điểm chính trị, nhưng trước tiên chúng ta là một công dân, và chúng ta đòi hỏi dân chủ. Nếu chưa có cách nào để biết được một cách trung thực là cuộc bầu cử ở Campuchia vừa qua có gian lận hay không thì việc ông Huy Đức viết rằng Hun Sen nên rút lui và “nhường” cho Sam Rainsy lãnh đạo cho thấy ông Huy Đức vừa không có đủ tư duy dân dân chủ, vừa mang ý nghĩa phản bội lại VN…

Với việc viết bài chê bai một chính khách có chủ trương đối ngoại quốc phòng có lợi cho VN (ông Hunsen)… và ngầm ủng hộ một chính khách có chủ trương lệ thuộc, tương nhượng chủ quyền đất nước của ông ta cho Trung Quốc, có quá nhiều hành vi chống phá Việt Nam lên cầm quyền (ông Sam Rainsy) thì liệu anh Huy Đức có làm tròn vai trò công dân yêu nước?

Tư cách dân chủ

Thời gian qua, việc anh viết nhiều bài mang chủ đề “chống tham nhũng” trong đó nói về chuyện các tướng tá, quan chức ngân hàng tham ô thì có nhiều ý kiến gán ghép cho anh phe này phái nọ thì tôi không quan tâm vì suy cho cùng anh cũng góp tay vào việc chống tham nhũng, là tốt. Tuy nhiên bài viết mới đây nhất trên facebook của anh. Bài “Bộ Tứ” viết ngày 6/1/2016 thì tôi muốn góp ý.

Lẽ ra tôi không phản biện về bài viết này của anh, nhưng do phần kết anh nêu ra một số ý để “định hướng” quần chúng về dân chủ. Cũng như anh, tôi là người viết báo và là người dân chủ nên tôi tranh luận

Anh viết rằng “Bộ Tứ” sẽ chính thức được quyết định vào đầu tuần tới. Xin chưa đề cập đến các vị trí khác. Chỉ mong các bạn đừng quá thất vọng nếu ông Nguyễn Phú Trọng thì ở lại mà ông Nguyễn Tấn Dũng lại ra đi.”

Tôi xin phép “võ đoán” là có lẽ anh viết mở đề như thế này để dọn đường cho ông Nguyễn Phú Trọng đỡ bị quần chúng chỉ trích khi ông ta tái cử chăng?

Trích: “Ông Trọng đã làm mỏi mệt chúng ta bởi những tuyên bố rất lỗi thời. Nhưng, cũng như các tổng bí thư khác, người đứng đầu đảng cộng sản làm sao có thể tuyên bố từ bỏ định hướng xã hội chủ nghĩa”.

Nghe giọng văn giống như anh “minh định” thay cho ông Trọng. Thế nếu chúng ta “thông cảm” cho ông Trọng, tại sao chúng ta không thể “thông cảm” cho ông Dũng. Giống anh, tôi nói “vì là nhân vật cộng sản số 2 sau ông Trọng, nên ông Dũng cũng làm sao có thể tuyên bố từ bỏ định hướng XHCN”.

Trích: “Nhưng ông (Trọng) vẫn đưa “quốc doanh chủ đạo” vào Hiến pháp và không đa sở hữu hóa đất đai”.

Anh Huy Đức có biết chính vì cái “quốc doanh chủ đạo” này đã tạo tiền đề đẻ ra biết bao vấn nạn về doanh nghiệp nhà nước mà các chuyên gia kinh tế như Lê Đăng Doanh, Phạm Chi Lan đã phản biện và phê phán không? Anh có biết vì sao đảng cần “quốc doanh chủ đạo” không? Hay anh biết mà anh giả lơ không viết các tai hại của nó.

Rồi anh có biết cái chủ trương không đa sỡ hữu đất đai mà là “đất đai sỡ hữu toàn dân” nó gây ra bao nhiêu thảm cảnh dân oan trên khắp mọi miền đất nước, có thể đưa đất nước vào loạn lạc hay không? Trách nhiệm do ai? Sao anh không viết?

Trích: “Còn các nhà ngoại giao phương Tây mà tôi tiếp xúc đều cho rằng, không có phe thân Mỹ hay thân Tàu trong các nhà lãnh đạo Việt Nam, họ tin là chính sách ngoại giao sẽ vẫn như thế bất luận ai lên, ai xuống”.

Anh viết như thế nó giống kiểu nói chung chung của đảng CSVN quá. Nếu vậy tôi cũng nói được. Tôi xin nói “Có nhiều nhà ngoại giao mà tôi (Nguyễn An Dân) tiếp xúc họ nói rằng có phe thân Mỹ và thân Tàu trong đảng CSVN, chỉ khác nhau là 1 phe thân Mỹ để giữ đảng và 1 phe thân Tàu để giữ đảng. Chính vì 2 phe chơi với 2 cường quốc là đối đầu nhau, nên hai phe chưa có phe nào thua phe nào”.

Tôi nói thế anh có phản đối gì không? Hay anh yêu cầu tôi chỉ ra đó là những nhà ngoại giao nào, tên gì, ở đâu?

Trích: “Tôi phải nói với các bạn “thích Mỹ” rằng, nếu giờ đây Hà Nội đối đầu với Bắc Kinh, “nhất biên đảo” với Washington, Obama sẽ cuống lên ngay vì… khó xử”

Cũng chả có gì khó xử cả, nếu Hà Nội quay lưng với Bắc Kinh, thực hiện dân chủ hóa đất nước, hình thành cơ chế đồng minh lâu dài với Mỹ như Israel và Mỹ thì chả có ông Tàu nào dám đụng Việt Nam cả. Một Israel quan hệ sâu xa với Mỹ, lập quốc và giữ được độc lập trong 1 khối A-rập thù địch, hà cớ gì Việt Nam không học theo được mà áp dụng với vị trí sát nách Trung Quốc. Đó là tôi còn chưa nói về chính sách xoay trục sang Châu Á- Thái Bình Dương của Mỹ sẽ còn làm Việt Nam “hưởng ké” nhiều thứ.

Cũng vậy, làm sao mà anh Huy Đức biết Obama cuống lên vì khó xử mà không phải cuống lên vì… mừng rỡ là chính sách xoay trục bắt đầu đơm hoa kết trái ở Việt Nam?

Hay vì đảng CSVN có thói quen “đại diện” cho nhân dân nên anh Huy Đức cũng tự cho phép mình “đại diện” cho ông Obama luôn chăng?

Trích: “Khi Trung Quốc kéo giàn khoan 981 vào biển Đông. Ông Trọng cho nhóm họp BCT ngay và đưa ra những kết luận và nguyên tắc ứng xử rất rõ ràng.”

Đầu tiên, xin hỏi đó là những kết luận và nguyên tắc ứng xử gì, anh Huy Đức cho biết nội dung được không? “Rất rõ ràng” sao không công bố cho dân biết???

Tôi còn nhớ sau khi giàn khoan 981 vào Biển Đông, Ba tuần sau đó, ông Dũng có chuyến thăm Philippine và ông đã rất xuất sắc khi đưa ra khái niệm “không đánh đổi chủ quyền thiêng liêng lấy tình hữu nghị viển vông”. Còn ông Trọng im ru một thời gian dài (hơn cả ông Dũng) và sau đó xuất hiện với phát biểu… chống tham nhũng, không hề có 1 chữ nhắc đến Trung Quốc, dù lúc đó đã có ngư dân và tàu cá Việt Nam chìm ở khu vực giàn khoan. Anh Huy Đức quên chăng?

Trích: “Trong phần đặt câu hỏi, một nữ quân nhân Trung Quốc đề nghị ông chỉ ra những hành động “cường quyền” đó đến từ đâu, Thủ tướng Dũng đã đực ra không tìm được một từ đáp trả”

Tại sao ông Dũng phải đáp trả, nữ quân nhân này hỏi với tư cách nhà báo, hay chính khách tham gia phản biện, hay với tư cách cá nhân? Xin lỗi ông Huy Đức, trong ngoại giao, nếu không thật cần thiết phải trả lời, thì im lặng cũng là 1 cách trả lời, và để tránh làm bẽ mặt nhau ở những nơi nhạy cảm như họp báo hay hội nghị quốc tế. Chứ ai mà không biết những hành vi “cường quyền” đó đến từ Trung Quốc.

Trích: “Trong tất cả các đời thủ tướng của chính thể cộng hòa xã hội chủ nghĩa VN, Nguyễn Tấn Dũng là người có nhiều quyền lực nhất. Nhưng rất tiếc là ông đã không tận tâm sử dụng quyền lực đó cho quyền lợi quốc gia”.

Ở Việt Nam, với cơ chế đảng lãnh đạo, thì tổng bí thư quyền mạnh hơn thủ tướng, ông Dũng dù có thế nào cũng chẳng bằng ông Tổng Bí Thư, nếu nói ông Dũng đã không tận tâm sử dụng quyền lực đó cho quyền lợi quốc gia, vậy ông Tổng Bí Thư có tận tâm không?

Nếu ông Tổng Bí Thư tận tâm, đảng có nát bét và đất nước hết sạch tiền như bây giờ không? Quốc gia yếu kém thì trách nhiệm của vua là cao nhất, sau đó mới đến tể tướng, anh Huy Đức lại đánh tráo chủ thể chăng?

Với cơ chế vua tập thể như ông Nguyễn Văn An, nguyên chủ tịch Quốc Hội, đã nói, thì ông Nguyễn Tấn Dũng không thể làm gì được một mình. Nếu tập thể làm xấu thì một cá nhân lãnh đạo muốn làm ngược lại cũng không phải dễ. Việc đảng xử lý ông Trần Xuân Bách khi ông này công khai hô hào cải cách, hay giam lỏng ông Võ Văn Kiệt sau khi ông Kiệt về hưu là những ví dụ.

Anh Huy Đức ơi, đã viết chính luận thì phải viết đa chiều để quần chúng cân đong đo đếm, chứ không thể đánh lận con đen và đánh tráo chủ thể-khái niệm được đâu anh ạ.

Đoạn cuối anh viết về dân chủ thì tôi không bàn, nhưng tôi muốn góp ý với anh, hãy là một công dân yêu nước đã, rồi đến làm một nhà báo tốt, viết chính luận khách quan, trung thực, rồi bàn đến việc góp ý cho phong trào dân chủ.

___

Tư liệu dùng trong bài viết

1/ Bài viết của Huy Đức về chính trị Campuchia trên FB Trương Huy San ngày 16/11/2015

HUN SEN vs SAM RAINSY

Sam Rainsy tuyên bố sẽ về lại Phnom Penh tối nay, 16-11-2015 lúc 22:20, (sau chuyến công du Mông Cổ, Nhật Bản, Hàn Quốc) cho dù ông vừa bị Quốc hội tước quyền miễn trừ và Bộ Nội vụ đã lập Ủy ban thi hành việc bắt giữ. Lãnh tụ đối lập Sam Rainsy kêu gọi dân chúng không biểu tình. Năm 2013, khi ông trở về CPC sau một thời gian lưu vong, hàng trăm nghìn người dân ủng hộ đã đổ ra đường đón ông từ sân bay về trung tâm thành phố.

Lý do để Hun Sen lại giở trò bắt Sam Rainsy là, như năm 2011, vẫn vì một nhận xét của Sam Rainsy về Bộ trưởng Ngoại giao Hor Namhong hồi 2008. Cũng như năm 2011, Hun Sen lại đánh đối lập dưới thắt lưng hòng mong tránh được thất bại thảm hại trong mùa bầu cử 2018. Một mùa bầu cử mà nếu Hun Sen muốn thắng, rất có thể lại phải gian lận thêm lần nữa.

Đa đảng, tự do chính trị, mới chỉ là một điều kiện (cần nhưng chưa đủ) của dân chủ. Một khi đa đảng chưa đi cùng với nhà nước pháp quyền; một khi công an, quân đội, tòa án vẫn ở trong tay đảng cầm quyền… thì con đường đi tới dân chủ vẫn còn đầy trắc trở.

Hun Sen làm Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng và Thủ tướng CPC liên tục từ năm 1985. Suốt 30 năm qua, Hun Sen chứng minh ông là một trong vài người quyền biến nhất trong lịch sử hiện đại của Đông Nam Á. Nhưng Hun Sen đã không thể trở thành một chính khách lớn.

Cho dù về chính trị CPC đã đi trước VN khá xa, nhưng tham quyền cố vị của Hun Sen, dẫn đến dung túng tham nhũng, đang là một nguyên nhân khiến cho đất nước này chưa thể thoát ra nghèo đói. Nếu Hun Sen không tìm cho mình một con đường để chuyển giao quyền lực trong hòa bình, về chung cuộc ông sẽ là người thất bại.

2/ Bài viết “Bộ Tứ”

Nguyễn An Dân

Nguồn: Ba Sàm
Phóng viên Báo điện tử Một Thế Giới điều tra tài sản tham nhũng của Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc
Đấu tranh phòng, chống tham nhũng là nhiện vụ của toàn Đảng, toàn dân và của cả hệ thống chính trị, trong đó có vai trò không thể thiếu của báo chí. Thực hiện chủ trương của lãnh đạo tòa soạn, nhóm phóng viên nội chính Báo điện tử Một Thế Giới đã thực hiện việc tập hợp, chứng thực các tư liệu được quần chúng nhân dân cung cấp về khối tài sản của gia đình Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đồng thời thực hiện phỏng vấn lãnh đạo các cơ quan hữu quan. Tuy nhiên, việc làm đúng chức năng nhiệm vụ quy định rõ trong luật báo chí này đã bị ngăn chặn không thương tiếc bởi chính những người trong cuộc. 
Được biết, Nguyễn Công Khế - ông chủ của báo Một Thế Giới và Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc có mối quan hệ “không bình thường” từ hàng chục năm qua
Thời gian gần đây, mạng xã hội liên tục lan truyền thông tin về khối tài sản khổng lồ của gia đình Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc,… thậm chí một vị lão thành ở Tam Kỳ, Quảng Nam đã gửi đơn “Đề nghị thanh tra khối tài sản của Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc” liệt kê đầy đủ các hạng mục tài sản khủng mà gia đình ông Nguyễn Xuân Phúc đang sở hữu. Trả lời dư luận, Văn phòng Chính phủ nơi ông Nguyễn Xuân Phúc đang lãnh đạo chỉ phản ứng yếu ớt rằng “các đơn tố cáo là nặc danh, không có thực(?!). Thực hiện chức năng của báo chí trong công tác đấu tranh chống tham nhũng, nhóm phóng viên báo điện tử Một Thế Giới đã tập hợp những tư liệu mà quần chúng nhân dân cung cấp. Trong đó đáng chú ý là nhiều tài liệu scan giấy tờ sở hữu, kê khai tài sản và các giấy tờ liên quan có độ tin cậy rất cao. Trước mắt, phóng viên đã chứng thực một số khối tài sản thuộc sở hữu của gia đình ông Nguyễn Xuân Phúc:

Tiếp tục thực hiện phóng sự, phóng viên nội chính Nguyễn Tuấn Nam (0987.707.036) đã tìm hiểu tiến độ điều tra của các cơ quan chức năng bằng cuộc phỏng vấn ông Phạm Anh Tuấn (0903.411.825) - Phó Ban Nội chính Trung ương, người trong thời gian qua có nhiều phát ngôn quyết liệt về phòng, chống tham nhũng. Nội dung cuộc phỏng vấn xoay quanh thông tin dư luận về khối tài sản của Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc trên blog, mạng xã hội. Tuy nhiên, ông Tuấn chỉ trả lời loanh quanh: “các thông tin trên mạng là các thông tin không chính thống”, “Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc do Bộ Chính trị quản lý nên Ban Nội chính không thể can thiệp”, “phải bảo đảm cái ổn định để tránh mất lòng tin lớn quá” và dặn đi dặn lại rằng “tốt nhất không nên có ý kiến gì”. Xin giới thiệu đến quý độc giả nguyên văn đoạn phỏng vấn:

Ghi âm phỏng vấn ông Phạm Anh Tuấn (0903.411.825), Phó Trưởng Ban  Nội chính Trung ương của Phóng viên Nguyễn Tuấn Nam (0987.707.036) về việc thanh tra khối tài sản khổng lồ của gia đình Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc
PV: A lô, anh Tuấn ạ

Ông Tuấn: A lô, a lô

PV: Dạ em Nam, Báo điện tử Một Thế Giới ạ

Ông Tuấn: À ừ ừ ừ…

PV: Dạ vâng, liên quan những thông tin mấy trang mạng xã hội đưa về quan chức, lãnh đạo Nhà nước, những cái bất thường về khối tài sản, muốn hỏi anh tí là mình có vào cuộc xác minh hay xử lý về mặt thông tin hay không?

Ông Tuấn: Tức là thế này em này, cái thứ nhất là mình có cả một hệ thống chính trị, thứ hai là có cả một cơ chế, cả quy chế, cả quy định làm việc, đấy, chứ không phải đánh giá thấp cái trang mạng xã hội đâu! Nhưng mà đấy là những cái thông tin rất không chính thống, thông tin đúng cũng có, xây dựng cũng có nhưng ngược lại thì cũng có, đấy, những thông tin này hiện nay đang ở những mức độ, bởi vì tất cả những có đó nếu có thì cũng chẳng ai xóa đi được, chẳng ai dấu đi được. Thế thì, hiện nay, vì nó là những thông tin từ xưa đến nay nó vẫn thế mà. Chính vì vậy nó không chính thống, cái thứ hai nữa là… là… là… là mình cũng không thể chạy theo hết các thông tin đó được. Đương nhiên là, chẳng hạn cán bộ có tài sản các thứ có vấn đề gì thì anh nghĩ là cả hệ thống chính trị với cả tổ chức đảng và nhà nước của mình có khả năng làm rõ. Cũng giống như đơn thư bây giờ người ta gửi đến rất là nhiều, tố cáo nhiều cái do người ta hiểu hoặc người ta nghĩ nhưng mà trên thực tế thì không đúng như thế, mình không thể chạy theo hết được nhưng cũng không bỏ qua cái đấy. Còn hiện nay thì chưa em ạ, hiện nay thì các thông tin trên mạng nó nhiều lắm, cho nên mình cứ bình tĩnh cái đấy thôi nhé. Chuyện anh trao đổi với em cũng không cần đưa lại làm gì nhé.

PV: Dạ vầng, cái đoạn nó đưa về… cụ thể anh em mình trao đổi với nhau thôi, trường hợp của bác Phúc đấy ạ, thì… thì…

Ông Tuấn: Anh hiểu rồi, anh hiểu rồi… ừ, hiện nay thì, ừ.…

PV: Ban (Nội chính Trung ương) của mình thì cũng không…?

Ông Tuấn (ngắt lời): Chưa, chưa có gì, chưa có gì hết, tức là thế này, bác ấy là Bộ Chính trị quản lý mà, cái thứ hai thông tin này trên trang mạng, tức là cái blog, mạng xã hội ấy mà, không có cái nào chính thống hết. Thế thì cái chính là mình phải bảo đảm cái ổn định để tránh mất lòng tin lớn quá. Câu chuyện tới đây, anh nghĩ là tốc độ của nó thì các tổ chức, cơ quan có thẩm quyền có thể xem xét. Nên thôi, theo anh tốt nhất mình không có ý kiến gì, bởi vì nó không có gì chính thức hết, ừ, theo anh thì như thế em nhé! Không có chính thức thì mình cũng không có ý kiến gì em nhé, ừ ừ…
Ông Lê Ngọc Thịnh - Tổng Biên tập báo điện tử Một Thế Giới
Chẳng may cho nhóm phóng viên Một Thế Giới, quá trình điều tra tài sản Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc bị lọt đến tai Nguyễn Công Khế dẫn đến cuộc thanh trừng khốc liệt trong nội bộ tờ báo, mọi công tác liên quan bị đình chỉ tuyệt đối, toàn bộ hồ sơ liên quan bị thiêu hủy, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Tổng biên tập Lê Ngọc Thịnh bị thất sủng.

Nhóm phóng viên Báo điện tử Một Thế Giới

Nguồn: PHÚC PHẢN PHÚC
Mưu hèn kế bẩn của Nguyễn Công Khế hiến cho “minh chủ”
CLB Nhà báo trẻ xin cáo lỗi cùng bạn đọc về việc tạm ngừng phóng sự “Nguyễn Công Khế mở trụ sở TNCorp tại Mỹ, tẩu tán ngoại tệ ra nước ngoài để làm gì?” để nhường bước cho một phóng sự nóng về vị “minh chủ” vốn quá nổi tiếng với những thủ đoạn chính trị nhằm triệt hạ đối thủ, mà kẻ “y cẩm dạ hành” theo hiến kế cho ông ta không ai khác ngoài Nguyễn Công Khế, một tay buôn chính trị lão luyện với hàng tá mưu hèn kế bẩn ở cấp thượng tầng.
Sau thất bại tại Hội nghị TW 6 với lá bài “Quan làm báo”, Đặng Thành Tâm, Đặng Thị Hoàng Yến bị lộ, không còn giá trị sử dụng. Nguyễn Công Khế khi đó may mắn thoát khỏi liên đới nhờ sự ma mãnh của một con buôn chính trị nhà nghề, nhờ thế mà “minh chủ” còn sót lại một vị “quân sư” tự ví mình là Gia Cát Lượng thời Tam Quốc.
Từ trước Hội nghị TW 6, "minh chủ" thường xuyên tổ chức tiệc tùng tại căn nhà rộng 51m2, số 60 Thạch Thị Thanh, Q1, TPHCM để mua chuộc, dụ dỗ trí thức. Trong hình: Chủ tọa và toàn bộ khách mời đã đông đủ nhưng chưa ai dám động đũa...

Buổi tiệc chỉ khai mạc khi Nguyễn Công Khế có mặt, ngồi vào chiếc ghế trống để sẵn bên phải vị "minh chủ"
Càng gần đến Đại hội 12, vị “minh chủ” càng nôn nóng với ghế Tổng Bí thư mà Nguyễn Phú Trọng hứa sẽ để lại, tất nhiên với điều kiện tiên quyết là phải loại được “đối thủ” là Thủ tướng Dũng khỏi chính trường. Hàng nghìn tin nhắn, cuộc gọi giữa “minh chủ” (090.40.13579) và Nguyễn Công Khế (090.318.9999) suốt từ đầu năm đến nay, chủ yếu ngoài giờ hành chính, bất kể nửa đêm hoặc gà gáy, cuối cùng, một “liên hoàn chi kế” đã được Khế vạch ra và trực tiếp điều phối thực hiện. Với vai trò làm trung tâm của kế hoạch, Khế chạy đôn chạy đáo khắp nơi, ra bắc vào nam như con thoi, điện thoại reo liên hồi...

Mượn danh 3 ông giáo sư Học viện Chính trị để tố cáo nhằm triệt hạ đối thủ

Nghe theo lời Khế, vị “minh chủ” lập tức liên lạc với các cụ giáo sư, vốn là thầy giáo cũ của mình tại Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh. Đó là các ông Lưu Văn Sùng (0904.112.517, nguyên Viện trưởng Viện Khoa học Chính trị), Nguyễn Đình Kháng (0903.203.817, nguyên Viện trưởng Viện Kinh tế Chính trị học) và lôi kéo thêm ông Đỗ Thế Tùng (nguyên Trưởng Khoa Kinh tế Chính trị), Khế đã lượm lặt vài thông tin trên mạng, dự thảo lá đơn tố cáo Nguyễn Tấn Dũng để “minh chủ” đưa cho 3 ông giáo sư già ký gửi lên Bộ Chính trị và Ban Chấp hành TW ngày 18/9/2015.

Nội dung lá đơn, 3 giáo sư tố cáo những sai lầm của ông Dũng trên 3 điểm: Thứ nhất: ông Dũng là người tiếp sức cho “thế lực thù địch” vu cáo cho “đảng ta lệ thuộc vào Trung Cộng”, thứ hai: ông Dũng chính là người đã “kích động sự đối đầu giữa Việt Nam và Trung Quốc” và thứ ba: ông Dũng đang kêu phe cánh vận động để ông trở thành tổng bí thư. Các giáo sư già kết luận: Nếu Nguyễn Tấn Dũng lọt vào Ban Chấp hành Trung ương khoá XII thì đó là “thảm hoạ cho Đảng ta và dân tộc ta”. Không hiểu sao lá đơn tố cáo bị tung hê lên mạng khiến dư luận được một phen ầm ĩ, 3 ông giáo sư già lẩm cẩm lỡ bút sa gà chết, đành nghe lời bêu rếu của thiên hạ cả tháng nay về các nội dung tố cáo quá ấu trĩ và thiển cận.
Lá đơn tố cáo Thủ tướng Dũng do 3 ông giáo sư ký (trang 1)
Lá đơn tố cáo Thủ tướng Dũng do 3 ông giáo sư ký (trang 2)
Lá đơn tố cáo Thủ tướng Dũng do 3 ông giáo sư ký (trang 3)
Osin Huy Đức: Nuôi quân ba năm, dùng trong một sớm
Trương Huy San - Osin Huy Đức
Trương Huy San - Osin Huy Đức vốn là một nhà báo nổi tiếng, sau khi chấm dứt nghề báo chính quy, Huy Đức toàn tâm toàn ý về dưới trướng của “minh chủ”, sẵn sàng bẻ cong ngòi bút phục vụ mưu đồ hạ gục đối thủ chính trị, đích nhắm duy nhất cũng chỉ có một mình Ba Dũng. Dân tình không hiểu, làng báo cũng giả nai, Osin lại càng lên mặt vì tài “đánh 3 Dũng tơi bời cả chục năm mà vẫn chẳng mất một sợi lông”. Nếu bảo Huy Đức chẳng mất gì thì cũng hơi quá, ít nhất là đã khiến gia đình xào xáo dẫn đến tan nát, vợ bỏ vì không chịu nổi hành vi của chồng, bạn bè thì chỉ còn những kẻ cùng hội cùng thuyền, đếm trên đầu ngón tay. Được cái danh hão, nổi đình nổi đám “trên mạng” và được “minh chủ” bảo kê, không ai dám đụng. Sau khi từ Mỹ về, cả năm trời im hơi lặng tiếng, khi có lệnh giờ “G” đã điểm của “minh chủ”, Huy Đức lập tức ra tay dưới sự điều phối của Khế.
Sáng sớm ngày 31/10/2015, vị “minh chủ” nhấc máy gọi Phan Trung Hoài (0903.812.548), Phó Chủ tịch Liên đoàn Luật sư Việt Nam, vốn là cấp trên của Lê Công Định - người “bạn học” đã đi theo “minh chủ” trước đây để rồi ngã ngựa, nằm tù từ năm 2010-2013 vì âm mưu lật đổ chính quyền nhân dân. Phan Trung Hoài là luật sư bào chữa cho Hồ Đăng Trung (nguyên Giám đốc Agribank Chi nhánh 6) trong vụ án Dương Thanh Cường, “minh chủ” yêu cầu luật sư Hoài chuẩn bị hồ sơ, tài liệu, lời khai hoặc bất cứ thông tin gì liên quan đến vụ án Dương Thanh Cường, để sẵn đấy.
Luật sư Phan Trung Hoài (thứ 3 từ phải sang)
Nhanh như điện, đúng 11:20:34 trưa cùng ngày (31/10/2015), Nguyễn Công Khế gọi cho “osin” Huy Đức (0903.809.495): “Chú đến nhà Phan Trung Hoài lấy tài liệu rồi mang đến anh”. Hai nhà báo “kỳ cựu” nhanh chóng tiếp cận hồ sơ, lượm lặt tất cả lời khai, kể cả lời khai mà đương sự đã bác bỏ để làm “tư liệu”. Tối hôm đó, Huy Đức lên bài gây chấn động cộng đồng mạng: “Em vợ Thủ tướng & “siêu lừa” Dương Danh Cường”, lôi vợ chồng tướng Trần Quốc Liêm (em vợ Thủ tướng Dũng) ra chịu trận, nhưng ẩn ý phía sau chính là đổ vấy cho Ba Dũng. Sau khi nghe Khế báo công, vị “minh chủ” cười khà khà trong điện thoại, nhắn Khế “Cho anh gửi lời khen Huy Đức, không hổ danh là tay bút số 1 Việt Nam”. Tiếp tục thực hiện ý chỉ của “minh chủ” về việc “chơi sát ván”, Huy Đức tung thêm các bài “Cái ôm thắm thiết của Nguyễn Tấn Dũng với Tập Cận Bình” lấy từ anh bạn Trương Duy Nhất, đến nay, người đi Trung Quốc không phải Ba Dũng mà lại là ông Nguyễn Sinh Hùng, thiên hạ mới ngã ngửa. Tiếp đó, Huy Đức lại hạ gục tướng Liêm bằng lời hiệu triệu “Nên đình chỉ ngay chức vụ của tướng Liêm” mà ẩn ý đằng sau vẫn không ngoài việc xỏ xiên Ba Dũng. 

Nguyễn Công Khế còn tỏ ra dã man và tàn độc hơn cả, sau khi hứa hẹn sẽ nói tốt về Trầm Bê với “minh chủ” của mình, vừa dọa dẫm vừa dụ dỗ, Khế đã thành công trong phi vụ 300 tỷ bằng một hợp đồng hợp tác dỏm. Vậy mà không những không nói giúp, Khế lại lôi Trầm Bê vào một rắc rối kinh hoàng không đáng có. Đúng lúc 06:58:45 tối ngày 12/11/2015, Khế nhắn tin thỉnh ý “minh chủ” về ngón đòn tiếp theo và gợi ý cho “minh chủ” nên chăng lôi Trầm Bê vào cuộc(!!). Đúng 10:47:27 buổi tối cùng ngày, “minh chủ” nhắn lại với nội dung ngắn gọn “Tram Be-3D”. Khế hiểu ngay ý “minh chủ” muốn tiếp tục lôi Ba Dũng hoặc người nhà ông ta vào vì nghe đâu Nguyễn Thanh Phượng (con gái Ba Dũng) có cổ phần cổ phiếu gì đó khá “đậm” với Trầm Bê tại Sacombank, Phương Nam Bank. Thế là Trầm Bê trở thành nạn nhân tiếp theo trong kế sách “chỉ tang mạ hòe” của thầy trò Nguyễn Công Khế.

Đầu năm 2013, “minh chủ” có đưa Khế bản báo cáo dầy cộp, đóng dấu “mật” của Ngân hàng Nhà nước từ đầu năm 2013 về “Kết luận Thanh tra Giám sát Ngân hàng Phương Nam” với số liệu từ cuối năm 2012, sau đó Khế đã chuyển cho Đoàn Khắc Xuyên “nghiên cứu” (Xuyên là người gắn bó chặt chẽ với Khế từ thời xa xưa, cùng chung mưu hất cẳng Huỳnh Tấn Mẫm và bao che cho Khế trong việc bị tố cáo đầu hàng địch. Hiện Xuyên dù vẫn có chân trong Thời báo Kinh tế Sài Gòn nhưng đã được Khế ưu ái đưa về tờ báo riêng của y mang tên “Một Thế Giới” để thế chân Lê Ngọc Thịnh). Đúng 6:31:12 sáng ngày 14/11/2015, Khế gọi cho Đoàn Khắc Xuyên (0903.815.713), yêu cầu tập hợp, phân tích ngắn gọn các thông tin sai phạm của Trầm Bê và ngân hàng Phương Nam để chuyển cho Huy Đức. Xuyên lập tức vào cuộc với kỹ năng chuyên làm phóng sự kinh tế, y dễ dàng đánh lận con đen, bỏ qua các khoản tài sản lớn hơn nhiều lần so với các khoản nợ của gia đình Trầm Bê tại ngân hàng Phương Nam, bỏ qua phần kết luận của Thanh tra Giám sát Ngân hàng Nhà nước, chỉ chăm chắm vào những cái gọi là “sai phạm”, “nợ xấu” của Phương Nam, tiện thể Xuyên lôi cả Thống đốc Bình, vốn được xem là cùng chiến tuyến với Ba Dũng vào cuộc. Chiều ngày 15/11/2015, Xuyên đã hoàn tất bài báo và đúng 6:15:22 chiều ngày 15/11/2015, Xuyên gọi cho Huy Đức: “nhận hàng, sửa lại cho bén”. Vốn dốt đặc về kinh tế, ngân hàng nhưng lại là bậc thầy về chính trị, Huy Đức dễ dàng biến tấu, sửa thành văn phong sặc mùi thuốc súng. Và thế là trưa ngày 17/11/2015, Huy Đức lên bài “AI BẢO KÊ ÔNG TRẦM BÊ”, tiếp tục chĩa thẳng vào Thống đốc Bình và Thủ tướng Dũng.
Cùng với Huy Đức, Đoàn Khắc Xuyên từ xưa đã là “cật ruột” của Nguyễn Công Khế lập nên một liên minh kền kền trong làng báo
Còn nhớ dạo trước, chỉ vì câu “ném chuột sợ vỡ bình” xỏ xiên Tổng Bí thư mà Nguyễn Quang Lập, Hồng Lê Thọ bị xộ khám; chỉ vì dám lấy phiếu tín nhiệm Bộ Chính trị trên mạng mà Trương Duy Nhất phải nằm tù. Ấy vậy mà, nhờ có “minh chủ” bảo kê, Huy Đức liên tục công khai đánh phá chế độ, Nguyễn Công Khế trong quá khứ đầu hàng địch, làm gián điệp bán nước cầu vinh, hiện tại giở mọi thủ đoạn để vơ vét, cả hai liên tục chơi “sát ván” Thủ tướng như thế mà vẫn bình an vô sự, lại được tiếng “anh hùng”! Có “minh chủ” bảo kê quả là khác hẳn!

Với sự trợ giúp đắc lực của Nguyễn Công Khế với những mưu hèn kế bẩn, mục tiêu của vị “minh chủ” đã thành công bằng lá đơn của Thủ tướng Dũng gửi Tổng Trọng với nội dung “XIN KHÔNG TÁI CỬ”. Nhưng vị “minh chủ” lại chẳng ngờ mình lại thua mưu của một người mà ai cũng ngỡ là “LÚ” nhưng thực ra lại vô cùng thủ đoạn: Tổng Trọng. Sau khi Ba Dũng xin rút, tới lượt Nguyễn Phú Trọng ngửa bài: Đề nghị được ở lại thêm nửa nhiệm kỳ nhằm bảo vệ “đoàn kết” nội bộ Đảng. Cả tháng nay, vị “minh chủ” đấm ngực, than phiền với Khế: “đúng là cốc mổ cò xơi”….

Đón xem kỳ tiếp: Nguyễn Công Khế nói và làm về những ‘điều cấm kỵ’

CLB Nhà báo trẻ
TÀI LIỆU MẬT: Tên gián điệp Nguyễn Công Khế nợ máu như thế nào với cách mạng và nhân dân Việt Nam?
Trong phóng sự trước, CLB Nhà báo trẻ đã đưa ra ánh sáng về quá  khứ khiếp nhược đầu hàng địch, phản bội cách mạng, phản bội đồng chí, đồng đội của Nguyễn Công Khế mà y đã ém nhẹm suốt gần nửa thế kỷ, tưởng chừng vĩnh viễn che mắt được người đời. Suốt hơn 40 năm qua, tên Khế đã vin vào ánh hào quang ảo tưởng của quá khứ, lừa gạt lãnh đạo để trục lợi trên xương máu đồng đội. Chưa hết, Nguyễn Công Khế đã cam tâm phản quốc khi chấp nhận làm gián điệp cho địch và đã được biên chế tại Phủ đặc ủy Trung ương Tình báo chế độ Việt Nam Cộng Hòa…
Trong khi Tổng đoàn Học sinh Đà Nẵng đang tập hợp lực lượng để chuẩn bị phối hợp cùng chính quyền cách mạng nổi dậy cướp chính quyền thì bị lộ kế hoạch. Ngày 15/5/1972, Nguyễn Công Khế (vừa được phân công Bí thư Chi đoàn trường Phan Chu Trinh được 03 ngày) cùng 32 đồng chí khác đồng loạt bị bắt. Khi sa vào tay địch, trái ngược với khí tiết của những đồng đội, Khế đã khiếp nhược tuôn tất tần tật những gì y biết về Tổng đoàn Học sinh Đà Nẵng và Đoàn Thanh niên Cách mạng. Sự hèn nhát, phản bội còn chưa dừng lại ở đó, Khế tiếp tục ngoan ngoãn nằm vùng trong tù theo lời chiêu dụ của địch. Đây chính là nguyên nhân Khế tỏ ra hoạt động năng nổ hơn rất nhiều so với thời gian còn tự do, được các đồng chí cấp trên là Đặng Thanh Tịnh, Đặng Thái, Ngô Minh Hải,… (thời gian ở nhà lao Kho Đạn, Đà Nẵng) và sau này là Lê Đình Thụ (Võ Hồng Nguyên - Trưởng ban Công vận, Khu ủy viên Sài Gòn Gia Định), Trương Văn Khuê, Lê Văn Nuôi, Huỳnh Tấn Mẫm,… (thời gian ở nhà lao Chí Hòa, Sài Gòn) tín nhiệm, được tham gia hội họp, tiếp cận nhiều thông tin quan trọng. Các thông tin Khế thu thập được từ các đồng chí, đồng đội đều được chính quyền VNCH khai thác triệt để nhằm dằn mặt phong trào trong tù và trấn áp các hoạt động cách mạng bên ngoài.
Kẻ gây bao tội lỗi với cách mạng, với nhân dân, với đồng chí, đồng đội năm xưa nay đã chuyển nghề buôn chính trị...
...và buôn gái 
Sự khiếp nhược đầu hàng, làm tay trong cho địch của của Khế đã khiến nhiều cơ sở của ta tại Đà Nẵng tiếp tục bị lộ, nhiều đồng chí bị địch bắt giữ, thủ tiêu. Trong đó phải kể đến trường hợp đồng chí Trần Phú Quý (bí danh Trần Đức, sinh năm 1953, học sinh trường Bồ Đề, Phó Chủ tịch Ngoại vụ Ban chấp hành Tổng đoàn Học sinh Đà Nẵng). Anh là người sáng lập và điều hành tờ báo “Tiếng gọi Học sinh” hoạt động từ năm 1970, được đông đảo học sinh, sinh viên đón nhận, mỗi số ra cả nghìn tờ, là nỗi kinh hoàng của chính quyền chế độ cũ tại Đà Nẵng. Dù bị truy soát gắt gao nhưng tờ báo vẫn hoạt động an toàn suốt 3 năm cho đến khi bị tên Khế chỉ điểm. Một ngày cuối năm 1972, lực lượng Cảnh sát Quốc gia thị xã Đà Nẵng đã bố ráp cơ sở in báo tại nhà bà Trần Thị Nghệ (tại số 136, Hoàng Diệu, Đà Nẵng), toàn bộ đội ngũ in ấn, phát hành tờ báo đồng loạt bị bắt, riêng đồng chí Trần Phú Quý đã anh dũng hi sinh ngay hôm ấy.
Đồng chí Trần Phú Quý  đã anh dũng hi sinh để bảo vệ tờ báo “Tiếng gọi Học sinh” khi bị tên Khế chỉ điểm
Với các “thành tích” ấy, sau khi chuyển vào nhà lao Chí Hòa, Sài Gòn (1973), dù hồ sơ vẫn “được” ghi là Việt Cộng nhưng tên Khế đã thuộc biên chế của Trung tâm Thẩm vấn Tam Hiệp, thuộc Phủ Đặc ủy Trung ương Tình báo (Central Intelligence Office) của chính quyền Nguyễn Văn Thiệu. Để qua mặt những người bạn tù, mỗi khi cần lấy thông tin, địch đều đưa tên Khế vào phòng “Điện ảnh” (trên danh nghĩa là phòng thẩm vấn cách ly), một số lần hiếm hoi Khế phải dùng “khổ nhục kế” bằng vài vết bầm để che mắt, lấy điểm với đồng đội.

Tháng 2/1975, Nguyễn Công Khế được chính quyền Việt Nam Cộng Hòa trả tự do tại Đà Nẵng. Suốt thời gian sau đó cho đến khi đất nước giải phóng, Khế tiếp tục hoạt động gián điệp, đều đặn cung cấp tin  tức từ vùng cách mạng về Phủ Đặc ủy. Tháng 3/1975, Khế được các đồng chí lãnh đạo Nguyễn Thanh Năm (tức Năm Dừa, Thường vụ Đặc khu ủy) và Phan Văn Nghệ (Tỉnh ủy viên, Bí thư Tỉnh đoàn Quảng Đà) giao nhiệm vụ làm Chủ tịch Lực lượng Thanh Niên Bảo vệ Thành phố Đà Nẵng, lực lượng này có nhiệm vụ tổ chức nổi dậy bên trong, phối hợp với lực lượng vũ trang chính quy vào giải phóng thành phố Đà Nẵng. Tin tình báo tối quan trọng của Khế về việc “Việt Cộng” chuẩn bị tấn công tổng lực vào thành phố Đà Nẵng lập tức được gửi về Phủ Đặc ủy Trung ương Tình báo ngay sau đó thông qua ông chú ruột Nguyễn Đoan, đang là Thiếu úy Quân lực Việt Nam Cộng Hòa.
Bản khai lý lịch Nguyễn Công Khế năm 1982, xác nhận thành phần gia đình tham gia cả hai bên Quốc – Cộng, trong đó có chú ruột Nguyễn Đoan mang hàm Thiếu úy Quân lực VNCH
Qua bản báo cáo thành tích của người bảo lãnh mang lon Đại úy Quân lực VNCH Lương Quang Khôi đang làm việc tại Ban “Z” (Ban Chính trị, thuộc Nha Tình báo Quốc nội, Phủ Đặc ủy TW Tình báo), Nguyễn Công Khế đã được Chuẩn tướng Nguyễn Khắc Bình (Đặc ủy trưởng) để mắt tới và quyết định đưa về Phủ Đặc ủy. Công văn ngày 15/4/1975 do Lê Nguyên Tân, Phụ tá Điều hành của Phủ Đặc ủy ký gửi giám đốc Trung tâm Thẩm vấn Tam Hiệp với nội dung ghi rõ: “Chấp hành lệnh của Chuẩn Tướng Nguyễn Khắc Bình, Đặc ủy trưởng Trung ương Tình báo đề nghị ông Giám đốc Trung tâm Thẩm vấn Tam Hiệp chấp thuận cho Đại úy Lương Quang Khôi được ủy quyền nhận tên Việt Cộng Nguyễn Công Khế về Phủ Đặc Ủy nhận công tác”.
Công văn đóng dấu “KÍN” (BÍ MẬT) của Phủ Đặc ủy Trung ương Tình báo Việt Nam Cộng Hòa về việc nhận Nguyễn Công Khế về công tác
Tuy nhiên, tin tình báo của Khế lúc này không còn nhiều tác dụng vì tình hình quân đội VNCH đã bắt đầu rệu rã ngoài chiến trường, binh lính hoang mang, mất tinh thần, chính quyền Thiệu không thể trở tay trước sức tấn công như vũ bão của Quân Giải phóng. Và ngày 24/4/1975, tướng Nguyễn Khắc Bình cùng phụ tá Lê Nguyên Tân đã lặng lẽ di tản không một lời bàn giao cho thuộc cấp.
Gia đình Tướng Nguyễn Khắc Bình, Đặc ủy trưởng Trung ương Tình báo VNCH hiện đang định cư ở California, Hoa Kỳ
Cây “đinh” Nguyễn Công Khế của Phủ Đặc ủy cắm trong tim chính quyền cách mạng đã bị bỏ rơi từ đó. Khế quay trở lại làm “tròn vai” một chiến sĩ trung kiên. Nực cười và đáng xấu hổ là sau khi đất nước thống nhất, tên Khế lại được phong tặng “Huân chương Giải phóng” và “Huy chương Kháng chiến hạng Nhất” theo quy trình khen thưởng vô trách nhiệm của cơ chế “xin - cho”.
Chứng nhận được thưởng “Huy chương Kháng chiến hạng Nhất” của Nguyễn Công Khế
Như vậy, việc Nguyễn Công Khế khiếp nhược đầu hàng, chấp nhận làm tay sai cho địch tưởng chừng đã quên lãng theo dòng chảy thời gian, gần nửa thế kỷ sau đã được CLB Nhà báo trẻ làm sáng tỏ. Mọi việc vẫn chưa kết thúc khi một nghi án mới được mở ra, theo một thông tin chưa kiểm chứng từng lan truyền trên mạng: Vị “minh chủ” mà Khế đang theo “phò” trong thời gian làm du kích, bị địch bắt năm 1971 tại Đức Hòa, Long An và bị giam tại nhà tù Côn Đảo, trong thời gian ở tù không chịu nổi tra tấn cũng đã quy hàng địch, nghi án này chúng tôi sẽ tiếp tục làm rõ vào thời điểm thích hợp.
Khoảng 10 giờ sáng ngày 30/4/1975, một quả đạn pháo 130mm của Quân giải phóng bắn trúng bốt điện Phủ Đặc ủy Trung ương Tình báo, một tiếng nổ cực lớn và tiếp theo là cả khu vực mất điện. Ngay sau đó, Phòng Tình báo miền B2 (nay thuộc Tổng cục Tình báo Quân đội) đã nhanh chóng xuất hiện, bảo vệ nguyên trạng Phủ Đặc ủy. Trong các phòng giam lúc đó, phòng hỏi cung, dấu máu của các chiến sĩ tình báo, giao liên bị tra tấn đây đó vẫn chưa khô. Hệ thống máy móc mật mã của Phủ Đặc ủy rất hiện đại đã được giữ gìn nguyên vẹn... Đặc biệt, hệ thống con dấu, hồ sơ của Phủ Đặc ủy vẫn còn nguyên, địch tháo chạy đã không kịp hủy bỏ!
Những kẻ thủ ác năm xưa, đến nay vẫn tiếp tục dùng miệng lưỡi trơn tru để lừa gạt TW, giới trí thức và nhân dân
(Cựu Giám đốc Nha cảnh sát Đô thành Sài Gòn Triệu Quốc Mạnh, tay buôn chính trị Nguyễn Công Khế và ông Lê Hiếu Đằng tại căn nhà rộng 51m2, số 60 Thạch Thị Thanh, Q1, TPHCM của vị "minh chủ"  vào tối mùng 5 tết Nhâm Thìn - 2012)
Đón xem kỳ tiếp:  Nguyễn Công Khế mở trụ sở TNCorp tại Mỹ, tẩu tán ngoại tệ ra nước ngoài để làm gì?

CLB Nhà báo trẻ
Nguyễn Công Khế đã trung kiên với Cách mạng như thế nào khi bị địch bắt năm 1972?
Nhìn lại những nhân vật của phong trào sinh viên học sinh miền Nam trước giải phóng, dễ dàng nhận thấy những tấm gương như Lê Văn Nuôi, Huỳnh Tấn Mẫm,… Sau khi nước nhà thống nhất, họ vẫn âm thầm cống hiến và hết sức khiêm nhường khi nhắc lại quá khứ hào hùng của một thời tuổi trẻ. Những con người ấy được ví như những đốm than hồng làm ấm áp cuộc đời vốn đầy dẫy bất công, lạnh lùng vô cảm. Ngược lại, có những kẻ nói nhiều làm ít, nói một đường làm một nẻo, miệng trơn như bôi mỡ, dùng chiếc lưỡi không xương uốn cong sự thật, chà đạp lên đồng chí đồng đội, lừa gạt cả lãnh đạo cấp trên để tiến thân, thì dù hôm nay có ở tột đỉnh vinh quang, sở hữu khối tài sản trăm tỷ, nghìn tỷ,… nhưng ngày mai rồi sẽ ra sao khi sự thật lịch sử được phơi bày?
 Trong phóng sự này, CLB Nhà báo trẻ xin đưa ra bằng chứng không thể chối cãi về cái gọi là “khí tiết kiên cường”, “dũng khí hiên ngang”, “dù bị địch bắt, tra tấn dã man nhưng vẫn một lòng trung kiên với Cách mạng, quyết không khuất phục, đầu hàng”,… của Nguyễn Công Khế, vốn là những lời thường trực trên môi và ghi trong hàng loạt báo cáo thành tích, giúp y có tiền đồ rộng mở dẫn đến sự vinh quang với khối tài sản khổng lồ trước khi “hạ cánh an toàn”.
Nguyễn Công Khế bằng tài năng miệng lưỡi, chà đạp lên đồng chí, đồng đội để đạt được cả danh lẫn lợi hôm nay
Trên thực tế, quá trình hoạt động của Nguyễn Công Khế đến lúc bị bắt (15/5/1972) chỉ đúng 8 tháng rưỡi và không thật sự vĩ đại như y từng khoe mẽ là “Lãnh tụ của học sinh Đà Nẵng”. Cụ thể, tháng 3/1971, Khế từ quê ở Bình Nguyên, Thăng Bình, Quảng Tín ra Đà Nẵng, là học sinh trường Phan Châu Trinh. Tháng 8/1971, được đồng chí Đỗ Pháp (Phó Chủ tịch Nội vụ của Tổng đoàn Học sinh Đà Nẵng, là học sinh cùng lớp với Khế khi ấy) giới thiệu vào tổ chức cách mạng này.

Luật sư Đỗ Pháp, nguyên Phó Chủ tịch Nội vụ của Tổng đoàn HS Đà Nẵng (1970-1975), người đã giới thiệu Nguyễn Công Khế vào tổ chức
Đầu tháng 5/1972, Khế được kết nạp vào Đoàn Nhân dân Cách Mạng Đà Nẵng theo giới thiệu của đồng chí Đặng Thái. Ngày 12/5/1972, Khế được phân công làm Bí thư chi đoàn trường Phan Chu Trinh. Và chỉ 3 ngày sau (15/5/1972), khi Tổng đoàn Học sinh Đà Nẵng được lệnh chính quyền cách mạng chỉ đạo tập hợp lực lượng để chuẩn bị nổi dậy. Kế hoạch bị lộ, chính quyền Việt Nam Cộng Hòa đã trấn áp toàn bộ các sơ sở của Tổng đoàn. Khế bị bắt cùng 32 đồng chí khác (trong đó có cả các đồng chí cấp trên trực tiếp của Khế như Đặng Thanh Tịnh, Đặng Thái, Ngô Minh Hải, Phan Quý, Nguyễn Cam,...).

Trái ngược hoàn toàn với những cái gọi là “khí tiết”, “dũng khí”, “trung kiên” mà Khế tự tâng công cho mình sau này, khi thẩm vấn tại Bộ Chỉ huy Cảnh sát Quốc gia thị xã Đà Nẵng (thuộc Bộ Chỉ huy CSQG Khu I, Bộ Nội vụ, chính quyền Việt Nam Cộng Hòa) vào ngày 7/6/1972, Khế đã khiếp nhược cung khai sạch sẽ toàn bộ quá trình hoạt động của mình tại Tổng đoàn Học sinh Đà Nẵng và Đoàn Nhân dân Cách mạng kể từ khi gia nhập. Kể cả chức danh, vai tròhoạt động của các đồng chí cấp trên như: Đặng Thanh Tịnh, Đỗ Pháp, Lê Thị Ngọc Lan, Đặng Thái: 
  • Nguyễn Công Khế:Thưa, vào khoảng tháng 8/1971, tôi được tên Đỗ Pháp học sinh cùng lớp giới thiệu tôi gia nhập Tổng đoàn Học sinh Đà Nẵng mục đích làm những công tác xã hội.... Gần đây lại phối hợp với sinh viên Huế cứu trợ đồng bào Trị Thiên tỵ nạn Cộng sản. Đoàn này do tên Lê Thị Ngọc Lan là trưởng khối xã hội Tổng đoàn Học sinh Đà Nẵng làm đoàn trưởng đoàn lạc quyên hướng dẫn”.
  • Nguyễn Công Khế: Thưa, trong thời gian tôi gia nhập vào Tổng đoàn học sinh, qua các công tác cứu trợ, có tên Đặng Thanh Tịnh, chủ tịch Tổng đoàn Học sinhtên Đặng Thái có nói với tôi hiện tại Tổng đoàn cần có một số người nòng cốt để phát triển nhân lực hầu quấy rối chính quyền, khi có xảy ra việc bắt bớ sinh viên học sinh. Tôi cũng có tham dự ngày bãi khóa tại trường Phan Chi Trinh, mục đích chính tên Đặng Thanh Tịnh tuyên bố: Từ đây mỗi trường sẽ có một toán trưởng để kiểu kê, nắm vững nhân lực của mỗi trường và theo dõi hành động của mỗi người. Thêm vào đó tên Tịnh nói tiếp chính quyền đã bắt hầu hết sinh viên Huế, chúng ta cần phải hành động để bảo vệ cho chính Học sinh Đà Nẵng. Mục đích bãi khóa là đòi hỏi chính quyền thả tự do cho tất cả SVHS đã bị bắt”.
  • Nguyễn Công Khế: Thưa, đến ngày 8.5.1972, tên Đặng Thái còn nói với tôi Tổng đoàn Học sinh Đà Nẵng đã biến thành lực lượng lấy tên Đoàn Nhân dân Cách mạng Đà Nẵng, nhằm mục đích hỗ trợ cho Cách mạng. Đến ngày 9.5.1972 tên Thái kêu gọi nên tham gia vào lực lượng này, tôi đồng ý. Qua 2 hôm sau tôi và tên Hoa đến nhà tên Thái. Tại đây tên Thái lấy ra câu khẩu hiệu “quyết tâm đem hết khả năng phục vụ cho Cách mạng” dán trên tường, liền khi đó tên Thái tuyên bố thay mặt cho Đoàn thâu nhận 3 anh vào đoàn viên Nhân dân Cách mạng gồm có tôi (Nguyễn Công Khế), Huỳnh Văn HoaLê Đức Hùng; tôi và hai anh này được kết nạp chính thức và tuyên thệ vào Đoàn Nhân dân Cách mạng tại nhà Đặng Thái vào ngày 1.5.1972”.
  • Nguyễn Công Khế: Thưa, vào chiều ngày 12.5.1972, có cuộc hội thảo phê bình về công tác cứu trợ tại Tịnh xá Ngọc Cơ, tên Thái kéo tôi ra phía sau đưa cho tôi bức thư, vì chưa tiện xem tôi đem về nhà quả là bức thư của Ban chấp hành Trung ương gửi đồng bào toàn quốc, tôi thấy một lá cờ ở giữa có cái lưỡi liềm và một gạch ngang qua giống như chiếc búa, nội dung tuyên truyền về việc đòi Mỹ rút quân. Bức thư này tôi bỏ sau túi quần đến lúc lên nhà Tốt gặp phải lúc nhân viên Công lực đến, tôi quá hoảng hốt bèn lén ra ngã sau vất bức thư ấy vào phòng tắm của nhà tên Tốt”.

Nhục nhã thay khi một Đoàn viên Nhân dân Cách mạng khi đối thoại với kẻ thù lại dùng đại từ “tên” vốn chỉ dành cho tội phạm để chỉ điểm cấp trên, đồng đội của mình với giọng điệu xun xoe một “dạ” hai “thưa”. Thậm chí Khế còn hèn nhát khi cam kết với địch: “Thưa, tôi xin cam đoan những lời khai trên đây là đúng sự thật, nếu man trá hoặc dấu diếm tôi xin chịu tội trước pháp luật”. Nguyên văn nội dung lời khai của Khế được Đặng Văn Song, Phụ tá đặc biệt của Chỉ huy trưởng CSQG Đà Nẵng sao y chánh bản vào ngày 24/6/1972:
Biên bản hỏi cung Nguyễn Công Khế tại Bộ Chỉ huy CSQG thị xã Đà Nẵng ngày 7/6/1972 (trang 1)
Biên bản hỏi cung Nguyễn Công Khế tại Bộ Chỉ huy CSQG thị xã Đà Nẵng ngày 7/6/1972 (trang 2)
Kết quả khi Khế cùng nhiều đồng chí khác thuộc Tổng đoàn Học sinh Đà Nẵng bị đưa ra xét xử tại Tòa án Quân sự Mặt trận Quân khu 1 (Sơn Trà, Đà Nẵng), đồng chí Đặng Thanh Tịnh bị tuyên án 5 năm tù giam,  các đồng chí Đặng Thái, Ngô Minh Hải, Phan Quý bị 4 năm tù giam,… còn Khế thì được khoan hồng với mức án 30 tháng tù vì tội “quấy rối trật tự trị an”. Thời gian ở tù, về mặt công khai, Khế tỏ ra là người năng nổ, tích cực nhất, luôn dẫn đầu trong các phong trào đấu tranh, sát cánh cùng các bạn tù chính trị như Đặng Thanh Tịnh, Ngô Minh Hải, Phan Quý, Nguyễn Cam, Nguyễn Văn Hòe,… và cả Huỳnh Tấn Mẫm, Lê Văn Nuôi trong thời gian chuyển vào nhà lao Chí Hòa. Nhưng những người đồng chí, đồng đội ngày ấy không thể ngờ, mọi hoạt động, kế hoạch của họ đều bị địch nắm rõ như trong lòng bàn tay, các hành động quan trọng đều bị dập tắt từ trong trứng nước, tất cả đều do Khế làm tay trong, cung khai cho địch. Chưa hết, sau khi Đoàn Thanh niên Cách mạng Đà Nẵng bị trấn áp, nhiều cơ sở của ta tại Đà Nẵng tiếp tục bị lộ, bị địch bắt giữ, thủ tiêu cũng do Khế khai thác được từ các đồng chí của mình trong thời gian ở tù, báo cáo cho địch.

Tháng 2/1975, trong khi Đặng Thanh Tịnh cùng nhiều đồng chí trung kiên bị địch đày ra Côn Đảo, vốn được xem là địa ngục trần gian của các chiến sĩ cách mạng thì Nguyễn Công Khế được chính quyền VNCH thả tự do tại Đà Nẵng. Với tài hùng biện, miệng lưỡi, Khế đã đánh lừa tất cả các đồng chí lãnh đạo địa phương như Nguyễn Thanh Năm (tức Năm Dừa, Thường vụ Đặc khu ủy), Phan Văn Nghệ (Tỉnh ủy viên, Bí thư Tỉnh đoàn Quảng Đà), Hồ Nghinh (Bí thư Tỉnh ủy, Thường vụ Khu ủy Khu 5) để tiếp tục được chính quyền cách mạng trọng dụng, lãnh đạo tín nhiệm, thương yêu, nâng đỡ để y có được sự nghiệp ngày nay…
Bức ảnh được Khế treo ở vị trí trang trọng nhất trong nhà tưởng niệm Nguyễn Công Khế tại khu Biệt thự Quế Mi của gia đình tại Quận 9, Tp. Hồ Chí Minh để giới thiệu “quá khứ lẫy lừng” của mình khi có khách viếng thăm
Nguyễn Công Khế những tưởng đã ém nhẹm thành công sự phản bội Cách mạng, phản bội đồng chí, đồng đội năm xưa và tiếp tục lên mặt huênh hoang, khoác lác về một quá khứ hào hùng ảo tưởng, nay đã bị phơi bày ra ánh sáng và không thể phủ nhận. Chưa hết, thông qua các bằng chứng lịch sử, CLB Nhà báo trẻ sẽ tiếp tục phanh phui tội lỗi chất chồng của Nguyễn Công Khế với chính quyền cách mạng trong phóng sự tiếp theo, dẫn đến một nghi án mà đến nay vẫn chưa có kết luận về quá khứ đầu hàng địch của vị “minh chủ” mà Nguyễn Công Khế đang “y cẩm dạ hành”.
Phóng sự sau sẽ dẫn đến một nghi án mà đến nay vẫn chưa có kết luận về quá khứ đầu hàng địch của vị “minh chủ” mà Nguyễn Công Khế đang “y cẩm dạ hành”...

CLB Nhà báo trẻ
Lá số tử vi của Đảng viên Nguyễn Công Khế
Nạn mê tín dị đoan từ lâu đã dai dẳng “ăn sâu, bám rễ” trong suy nghĩ của nhiều người dân Việt, trong đó có không ít cán bộ, đảng viên, mặc dù đây là điều cấm theo Điều lệ đảng. Thậm chí nhiều Đảng viên còn dùng tử vi để đưa ra quyết sách phản thầy hại bạn, đội trên đạp dưới nhằm thăng tiến trong danh vọng, tiền tài. Nguyễn Công Khế là một trong số đảng viên ấy nhưng khá khôn ngoan và kín tiếng…
Theo giấy tờ, đảng viên Nguyễn Công Khế sinh ngày 24/2/1954 (Giáp Ngọ), tướng tinh con ngựa. Sau khi có chút công danh, địa vị xã hội bỗng đâm ra ảnh hưởng sự mê tín từ một vị bề trên, chuyện này rất ít người biết. Trong cuộc đời Khế có 02 lần xem tử vi tối quan trọng vào các năm Nhâm Ngọ (2002) và Bính Tuất (2006), Khế đã dùng lời phán của vị “Quỷ cốc tử tiên sanh” làm kim chỉ nam, từ đó đã tạo được sự nghiệp chói lòa hôm nay. Khi đọc xong 02 quyển sổ “Tử vi đẩu số” của Khế, cảm nhận riêng của chúng tôi thấy khá… chính xác, nhất là lời thầy phán về định hướng tương lai và thời vận của Khế. Xin giới thiệu toàn văn kèm lời bình của CLB Nhà báo trẻ để quý độc giả thưởng lãm và cùng chúng tôi tham gia “luận giải”.
Đảng viên Nguyễn Công Khế trong một chuyến nghỉ dưỡng tại Tuần Châu

1- Sổ tử vi đẩu số năm Nhâm Ngọ (2002):

Ngày Nguyệt tận, tháng tám, năm Nhâm Ngọ  (tức ngày 7/10/2002), Khế được bề trên giới thiệu đến một vị thầy mang biệt danh “Quý cốc tử tiên sanh”. Thầy phán, vì năm tuổi nên phải “nghịch chuyển ngũ hành”(?!), đổi ngày, giờ sinh của Khế sớm hơn 02 ngày. Theo lời thầy, số Khế rất kỳ lạ, diễn tiến đẹp rực rỡ nhưng không vào một “cách” nào của tử vi. Một số ý nổi bật mà thầy định hướng cho tương lai của Khế:
  • Không có số làm lãnh tụ mà chỉ đóng vai trò làm quân sư, phò tá. Thành công trong những đại hạn đắc lợi, cùng minh chủ đăng quang, kề cận, cùng bàn bạc với nguyên thủ trong cơ chế tham chính không chính thức. Như “Chúa Trịnh” duy trì phủ chúa suốt 9 đời, dù vua “Lê” nhu nhược, nhưng quyết chẳng phế vương quyền, tranh ngôi tước vị.
  • Là lá số của một triết gia, một nhà mô phạm, thích cải cách nhưng không bao giờ nắm được quyền lực quyết định – “sanh bất phùng thời”. Để cuối cùng như một ẩn sĩ, vui cảnh an nhàn “tăng lưu tại dã” nhìn thời cuộc như mây bay, gió thoảng.
  • Thích cải cách nhưng cảm tính thái quá, nên lồng vào khuynh hướng cực đoan, độc tài, độc đoán, bất tuân phục nên chuốc lấy tai họa. Bất đắc chí chốn quan trường mấy bận lao đao…
  • Là một người không có số khởi xướng, cầm trịch nhạc trưởng - minh chủ. Nếu dựng cờ tiên phong là chuốc tai họa ngay. Chỉ nên là họa tiết lồng vào trong hoa văn lấp lánh, tô điểm thêm hào quang – “Y cẩm dạ hành” (áo gấm đi đêm).

Luận giải: Lời phán của thầy “Quỷ cốc tử” có ảnh hưởng rất lớn đến cuộc đời Khế, có lẽ cũng là quyết định sáng suốt khi Khế tuân theo lá số, không trực tiếp làm chính trị mà chỉ “buôn vua” qua con đường “cơ chế tham chính không chính thức”. Nhờ việc mặc “y cẩm dạ hành, sánh vai cùng minh chủ” mà Khế có được quyền lực ngầm cực lớn, chạy chức chạy quyền cho nhiều quan chức, trong đó có nhiều vị tai to mặt lớn mà chúng ta không thể nghĩ tới và cũng chẳng “sờ” tới được.
“Cùng minh chủ đăng quang, kề cận, cùng bàn bạc với nguyên thủ trong cơ chế tham chính không chính thức”
Nguyên văn nội dung “Sổ tử vi đấu số” của Khế do thầy “Quỷ cốc tử” phán cho Khế năm Nhâm Ngọ (2012):
Sổ Tử vi đẩu số Nguyễn Công Khế năm Nhâm Ngọ - 2002 (trang 1)

Sổ Tử vi đẩu số Nguyễn Công Khế năm Nhâm Ngọ - 2002 (trang 2)
Sổ Tử vi đẩu số Nguyễn Công Khế năm Nhâm Ngọ - 2002 (trang 3)
Sổ Tử vi đẩu số Nguyễn Công Khế năm Nhâm Ngọ - 2002 (trang 4)

Sổ Tử vi đẩu số Nguyễn Công Khế năm Nhâm Ngọ - 2002 (trang 5)
Sổ Tử vi đẩu số Nguyễn Công Khế năm Nhâm Ngọ - 2002 (trang 6)

Sổ Tử vi đẩu số Nguyễn Công Khế năm Nhâm Ngọ - 2002 (trang 7)
Sổ Tử vi đẩu số Nguyễn Công Khế năm Nhâm Ngọ - 2002 (trang 8)

Sổ Tử vi đẩu số Nguyễn Công Khế năm Nhâm Ngọ - 2002 (trang 9)
Sổ Tử vi đẩu số Nguyễn Công Khế năm Nhâm Ngọ - 2002 (trang 10)
2- Sổ tử vi đẩu số năm Bính Tuất (2006) và dự đoán thời vận trọn đời của Khế

Đến năm 2006, Khế tiếp tục nghe thầy phán về lá số tử vi và xem thời vận trọn đời, một số lời phán của thầy:

-    Số Khế là người khá thông minh, lại có tánh nhân hậu, từ thiện, ham học, học khá, có thế chính nghĩa phụng sự, chắc chắn làm nên công danh hiển đạt, làm nên khá giả, giàu và được sống lâu và có số xuất ngoại.

-    Số Khế công danh may mắn, văn võ kiêm toàn. Nhưng văn chức hiển hách hơn võ chức, phú quý cao, có danh tiếng lừng lẫy.

-    Dù thường gặp cảnh túng thiếu nhưng có quý nhơn phò trợ, có máu đen đỏ. Được hưởng của tiền nhân để lại và có tài làm ra tiền nên sẽ khá giả, giàu có.

Về phần thời vận của Khế, đối chiếu với các mốc thời gian, CLB Nhà báo trẻ thấy lời thầy phán khá “chuẩn”:

-    Từ 16-25 tuổi: Việc học hành được tốt, sau đó có công danh, có tài lộc, thích sắc đẹp, ham chơi.

Luận giải: Đây là thời tuổi trẻ mà Khế thường tự hào nhất: “Là lãnh tụ trong phong trào học sinh, sinh viên Đà Nẵng, góp phần rất lớn trong công cuộc đấu tranh, giải phóng dân tộc, dù bị địch bắt, tra tấn giã man nhưng vẫn một lòng trung kiên, không khuất phục”.

-    Từ 26-30 tuổi: Gặp nghịch cảnh, bất mãn nhưng được nhiều người giúp đỡ,… có danh trong nghề nghiệp.

Luận giải: Thời điểm này Khế chuẩn bị được kết nạp vào Đảng thì bị tố cáo tư thông với địch trong thời gian bị bắt. Nhờ những lời xác nhận, bảo lãnh của những người đồng chí, đồng đội trong khoảng thời gian cùng bị giam cầm với Khế tại nhà giam Chí Hòa như Lê Văn Nuôi, Đặng Thanh Tịnh, Đoàn Khắc Xuyên và đặc biệt là Huỳnh Tấn Mẫm (Trưởng ban Mặt trận TW Đoàn, Thường trực Ủy ban TW Hội Liên hiệp Thanh niên Việt Nam) mà Khế thoát hiểm.

-    Từ 36-45 tuổi: Vận lận đận, phải chịu lép vế, thua thiệt người, tuy nhiên vẫn có tài lộc.

Luận giải: Giai đoạn này Khế đã truất phế sự nghiệp Huỳnh Tấn Mẫm bằng hành vi ti tiện nhất như độc giả đã biết, sau đó bị kỷ luật rồi leo lên phụ trách Tuần tin Thanh Niên, đổi tên thành Báo Thanh Niên và nhậm chức Tổng biên tập.

-    Từ 46-55 tuổi: Vận đắc thời, công danh phát đạt, hài lòng toại ý, được quý nhơn giúp đỡ, được tin cẩn, có uy quyền. Tiền bạc kiếm được dễ dàng, vận này xuất ngoại được.

Luận giải: Giai đoạn này Khế bắt đầu ở đỉnh cao sự nghiệp (Ủy viên Ban chấp hành TW Đoàn, Phó Chủ tịch Hội Liên hiệp Thanh Niên Việt Nam) và bắt đầu làm “kinh tế”.
  • Năm nay (2006): Đắc thời, công danh phát đạt, tiền bạc kiếm dễ dàng và nhiều.
Luận giải: Nhờ lời phán này mà Khế dùng pháp nhân Báo Thanh Niên để mở TNCorp và bắt đầu làm giàu, phất lên nhanh chóng nhờ những thủ đoạn mà độc giả đã rõ.
  • Năm 2007: Công danh may mắn, tình yêu hạnh phúc và có Hồng Đào - Long Hỷ, tiền bạc kiếm được nhiều vì có tử phủ chiếu về.
Luận giải: Nghe lời thầy, năm 2007 Khế gả con gái cho Nguyễn Tú (người Mỹ gốc Việt) và 2 năm sau mở văn phòng Mỹ cho con rể làm đại diện đồng thời đưa 2 con ruột xuất cảnh sinh sống ở xứ cờ hoa.
Nguyễn Công Khế và một số “quý nhơn” máu mặt trong đám cưới con gái năm 2007
  • Năm 2008: Bình an, yên ổn, thăng quan tiến chức, tài lộc kiếm được nhiều.
    Luận giải:  Năm 2008 Khế mở công ty CP BĐS Thanh Niên và công ty CP Cao ốc Thanh Niên. Chiếm đoạt dự án “Nhà ở cho cán bộ, phóng viên, công nhân viên báo Thanh Niên”, vơ vét được hàng trăm tỷ đồng trên xương máu đồng nghiệp.

    -    Từ 56-61 tuổi: Vận tốt đẹp, có danh chức, hay được quý nhơn giúp đỡ, tiền bạc khá nhiều, vận giàu có, tuy nhiên có bị hao mòn vài phần.

    Luận giải: Đây là giai đoạn từ 2010 đến nay, quả nhiên, Khế tiếp tục vơ vét được hàng trăm tỷ đồng từ các dự án truyền thông. Ngoài ra, được bề trên nâng đỡ thì tài sản hao mòn vài phần để hiếu kính thì cũng là điều dễ hiểu.

    -    Từ 66-75: Vận có sự nghịch ý và bất mãn. Vẫn có tài lộc, quay về tâm linh tu hành. Số chú thọ khoảng 73 tuổi, nếu tu nhân tích đức chú sẽ sống lâu hơn nhiều

    Luận giải: Đây là giai đoạn tương lai sau 5 năm nữa, nếu lời thầy phán tiếp tục chính xác, thì Khế sẽ quay về đời sống tâm linh tu hành để sám hối tội lỗi đã gây ra trong quãng đời phản thầy hại bạn, thượng đội hạ đạp. 

    Nguyên văn nội dung quyển “Sổ tử vi đấu số” của Khế năm Bính Tuất (2006):
    Sổ Tử vi đẩu số Nguyễn Công Khế năm Bính Tuất – 2006 (trang 1)
    Sổ Tử vi đẩu số Nguyễn Công Khế năm Bính Tuất – 2006 (trang 2)
    Sổ Tử vi đẩu số Nguyễn Công Khế năm Bính Tuất – 2006 (trang 3)

    Sổ Tử vi đẩu số Nguyễn Công Khế năm Bính Tuất – 2006 (trang 4)
    Sổ Tử vi đẩu số Nguyễn Công Khế năm Bính Tuất – 2006 (trang 5)

    Sổ Tử vi đẩu số Nguyễn Công Khế năm Bính Tuất – 2006 (trang 6)

    Sổ Tử vi đẩu số Nguyễn Công Khế năm Bính Tuất – 2006 (trang 7)

    Sổ Tử vi đẩu số Nguyễn Công Khế năm Bính Tuất – 2006 (trang 8)

    Sổ Tử vi đẩu số Nguyễn Công Khế năm Bính Tuất – 2006 (trang 9)
    Sổ Tử vi đẩu số Nguyễn Công Khế năm Bính Tuất – 2006 (trang 10)
    Sổ Tử vi đẩu số Nguyễn Công Khế năm Bính Tuất – 2006 (trang 11)
    Sổ Tử vi đẩu số Nguyễn Công Khế năm Bính Tuất – 2006 (trang 12)
    Thực hiện những lời “Quỷ cốc tử tiên sanh” phán mà đảng viên Nguyễn Công Khế đã xây dựng nên cả một sự nghiệp vững chắc, bất chấp mọi thủ đoạn, xem nhẹ danh dự, chà đạp lên chính những người đồng đội đã từng kề vai sát cánh, giúp y leo lên đỉnh cao quyền lực. Ở cả 2 quyển “Tử vi đẩu số”, thầy đều nhấn mạnh câu “Đức năng thắng số”, nếu điều này đúng thì phần hậu vận của Khế sẽ vô cùng thê thảm khi chiếc mặt nạ thiên thần rơi xuống, lộ nguyên hình khuôn mặt loài linh cẩu, lãnh đủ mọi điều xỉ vả của người đời.

    Đón xem kỳ tiếp: Tư liệu MẬT | Nguyễn Công Khế đã trung kiên với Cách mạng như thế nào khi bị địch bắt năm 1972? 

    CLB Nhà báo trẻ